Sóng gió tái cấu trúc Coca-Cola tại Việt Nam
Kể từ ngày đầu tiên bước chân vào Coca-Cola, tôi đã đối mặt với nhưng luồng thông tin đồn đại về một đợt cắt giảm nhân sự do thua lỗ. Cả năm đầu tiên, chủ đề hồi hộp nhất luôn là chủ đề này, phòng nào, ai sẽ là đối tượng. Nhiều người tỏ ra thức thời, lo trước việc chuyển đổi từ bộ phận này sang bộ phân khác có vẻ an toàn hơn. Là người mới, tôi chẳng có quan hệ và cơ hội nào như thế. Chỉ có thể trụ vững để coi xem thế nào.
Sang năm thứ hai, bắt đầu giống mọi người, hệ thần kinh của tôi đủ chai lì để mặc kệ mọi lời đồn đoán. Cả phòng phát triển thị trường chúng tôi luôn xác định như tháng này là tháng cuối cùng. Áp lực công việc vẫn thế, anh em thì thương mến nhau hơn vì luôn biết sắp có ngày sẽ phải chia tay. Như một sự may mắn tình cờ, sếp tôi chuyển đi trước, tôi thay thế, trở thành điểm tựa của cả nhóm. Trách nhiệm thật nặng nề, trong những buổi họp, tôi bắt đầu phải nói đến những ước mơ, những ích lợi lâu dài của của nghề nghiệp mà khi ấy chính bản thân mình cũng chỉ tin vào nó như một lý thuyết đúng đắn dù chưa hề qua kiểm chứng. 14 năm sau, chúng tôi đều đã được thực tế chứng minh nó là đúng đắn. Hãy cứ chiến đấu hết mình, rồi mọi sự sẽ ổn cả.
Được công ty lựa chọn đầu tư như một cán bộ nguồn về quản lý hệ thống tuyến bán hàng, cơ hội bắt đầu mở ra. Bắt đầu có những đấu tranh trước lựa chọn : Thoát đi hay Ở lại cùng anh em. Tôi sắp phải chính tay mình chọn lựa những người ra đi hay ở lại trong đợt cắt giảm đang đến gần.
Một kinh nghiệm mới lạ : Bắt đầu tham gia vào những cái gọi là "chính trị". Với lực lượng hùng hậu trong tay mình,chúng tôi bắt đầu có khả năng yểm trợ hay giao chiến với các phe phải trong nội bộ. Nhưng cuộc chiến này mang lại cho tôi cả những người bạn và kẻ thù. Kì lạ một điều, tất cả, bạn và thù sau này đều trở thành những người bạn rất đáng tin cậy trong cuộc sống mãi đến tận bây giờ. Hình như ai cũng trong tâm trạng giao chiến như thế trong thời kì khó khăn ấy, nên sau này cái gắn kết lại là sự đồng cảm. Va chạm giúp hiểu nhau hơn. Gian khó sẽ biến thù thành bạn. Tôi biết ơn những người anh/chị trong nghề đã dạy dỗ từ tác phong lãnh đạo cho tới cả cách đi, ngôn từ email, cách giữ mình giữa hai làn đạn. Có cả nhũng người bao dung khi mình gây chuyện rắc rối, chị đứng ra bảo vệ, để rồi sau này chị là người thầy, người bạn tôi luôn hỏi ý kiến. Đó là người giám đốc nhân sự, chị Nguyễn Bích Huyền
Đợt cắt giảm nhận sự dưới sụ chỉ huy của chị đã trở thành một bài học đắt giá về nhân sự của thị trường lao động Việt Nam .Sẽ có dịp nói tới chị trong bài về cách thức Coca-Cola ứng xử thế nào với người lao động khi buộc phải cắt giảm.
Kể từ ngày đầu tiên bước chân vào Coca-Cola, tôi đã đối mặt với nhưng luồng thông tin đồn đại về một đợt cắt giảm nhân sự do thua lỗ. Cả năm đầu tiên, chủ đề hồi hộp nhất luôn là chủ đề này, phòng nào, ai sẽ là đối tượng. Nhiều người tỏ ra thức thời, lo trước việc chuyển đổi từ bộ phận này sang bộ phân khác có vẻ an toàn hơn. Là người mới, tôi chẳng có quan hệ và cơ hội nào như thế. Chỉ có thể trụ vững để coi xem thế nào.
Sang năm thứ hai, bắt đầu giống mọi người, hệ thần kinh của tôi đủ chai lì để mặc kệ mọi lời đồn đoán. Cả phòng phát triển thị trường chúng tôi luôn xác định như tháng này là tháng cuối cùng. Áp lực công việc vẫn thế, anh em thì thương mến nhau hơn vì luôn biết sắp có ngày sẽ phải chia tay. Như một sự may mắn tình cờ, sếp tôi chuyển đi trước, tôi thay thế, trở thành điểm tựa của cả nhóm. Trách nhiệm thật nặng nề, trong những buổi họp, tôi bắt đầu phải nói đến những ước mơ, những ích lợi lâu dài của của nghề nghiệp mà khi ấy chính bản thân mình cũng chỉ tin vào nó như một lý thuyết đúng đắn dù chưa hề qua kiểm chứng. 14 năm sau, chúng tôi đều đã được thực tế chứng minh nó là đúng đắn. Hãy cứ chiến đấu hết mình, rồi mọi sự sẽ ổn cả.
Được công ty lựa chọn đầu tư như một cán bộ nguồn về quản lý hệ thống tuyến bán hàng, cơ hội bắt đầu mở ra. Bắt đầu có những đấu tranh trước lựa chọn : Thoát đi hay Ở lại cùng anh em. Tôi sắp phải chính tay mình chọn lựa những người ra đi hay ở lại trong đợt cắt giảm đang đến gần.
Một kinh nghiệm mới lạ : Bắt đầu tham gia vào những cái gọi là "chính trị". Với lực lượng hùng hậu trong tay mình,chúng tôi bắt đầu có khả năng yểm trợ hay giao chiến với các phe phải trong nội bộ. Nhưng cuộc chiến này mang lại cho tôi cả những người bạn và kẻ thù. Kì lạ một điều, tất cả, bạn và thù sau này đều trở thành những người bạn rất đáng tin cậy trong cuộc sống mãi đến tận bây giờ. Hình như ai cũng trong tâm trạng giao chiến như thế trong thời kì khó khăn ấy, nên sau này cái gắn kết lại là sự đồng cảm. Va chạm giúp hiểu nhau hơn. Gian khó sẽ biến thù thành bạn. Tôi biết ơn những người anh/chị trong nghề đã dạy dỗ từ tác phong lãnh đạo cho tới cả cách đi, ngôn từ email, cách giữ mình giữa hai làn đạn. Có cả nhũng người bao dung khi mình gây chuyện rắc rối, chị đứng ra bảo vệ, để rồi sau này chị là người thầy, người bạn tôi luôn hỏi ý kiến. Đó là người giám đốc nhân sự, chị Nguyễn Bích Huyền
Đợt cắt giảm nhận sự dưới sụ chỉ huy của chị đã trở thành một bài học đắt giá về nhân sự của thị trường lao động Việt Nam .Sẽ có dịp nói tới chị trong bài về cách thức Coca-Cola ứng xử thế nào với người lao động khi buộc phải cắt giảm.
http://www.facebook.com/Do.Anh.Tu.HN
LÀM VIỆC TRONG CÁC TẬP ĐOÀN - COCA-COLA (3)
4/
5
Oleh
Daviddo